Tuesday, May 27, 2025

Cold summer

Tôi đi giữa mùa hè, nhưng là một mùa hè “lạnh”. Ngồi ở cái bàn gỗ với cửa thông gió bốn phía, thậm chí còn phải mặc thêm áo. Cái chỗ ngồi nhìn ra cửa phía nào cũng thấy ngổn ngang và ngổn ngang, hèn chi lòng người không sao bình yên được. Cần phải có một chốn bình yên giống như cái chỗ nhìn ra ban công nhà mình, có đúng không? Để mà mỗi khi lòng trĩu xuống thì ra than thở vuốt ve với cây dâu và cây sung rợp những lá, những quả, hay cây dành dành với những bông hoá trắng muốt và thơm ngát nao lòng, những vất vít mà không vấn vương… khiến lòng nhẹ tênh vì những màu xanh mướt mắt và nỗi sung sướng vì những thành quả giản đơn, giản đơn và giản đơn. Mong rằng trăm quả đừng quả nào rụng, hãy chín hết, sống hết phận sự của mình kể cả rằng sau đó chỉ còn lại đúng là một nỗi ngọt ngào, mà rồi cũng biến đi nhanh chóng…


No comments:

Post a Comment

tin

 có lẽ người ta ứng xử kỳ lạ như thế là vì người ta không tin tôi, hoặc có thể vì người ta không tin chính bản thân mình. nhưng một điều đơn...