Tuesday, December 3, 2024

nhịn

nhiều khi quá muốn (chứ không phải cần) một điều đó, thì lại nên nhịn nó lại . Khi ấy, hẳn ta sẽ nhận ra được rất nhiều thứ, tầng tầng lớp lớp ở dưới cái sự muốn ấy, và xung quanh cái sự muốn ấy, càng muốn bao nhiêu, và càng nhịn được bao nhiêu, thì cái mà ta thấy được càng nhiều bấy nhiêu, tất nhiên cũng không phải tất cả mọi sự đều là đúng hẳn, nhưng sẽ không có gì là sai đâu.

nhưng, khi không đủ muốn, thì lại càng chẳng nên làm gì cả, bởi vì điều đó tất yếu sẽ dẫn đến ảo tưởng, dẫu không phải là về chính điều đó, thì cũng sẽ là phái sinh của nó...

thế thì tức là chẳng bao giờ nên làm gì hết ư? 

chẳng phải đâu, khi nào đến lúc ắt ta sẽ thấy, chỉ cần chắc chắn rằng cái sự thấy đó không phải bị lôi kéo bởi một lực nào khác ngoài chính bản thể của ta, nhưng phải là cái bản thể trung thực nhất. Cái khó chính lại là ở hai chữ trung thực, trung thực với chính mình, ngay cả với những thứ giả dối trong mình, đã từng là mình và có thể sẽ là mình...

No comments:

Post a Comment

tin

 có lẽ người ta ứng xử kỳ lạ như thế là vì người ta không tin tôi, hoặc có thể vì người ta không tin chính bản thân mình. nhưng một điều đơn...