"sự vận hành thông thường của tư tưởng triết lý là như vậy. Chúng ta khởi đầu từ cái mà chúng ta tưởng là kinh nghiệm, chúng ta hết sức cố gắng sắp xếp lại với nhau bằng nhiều cách những phần có vẻ kết thành kinh nghiệm ấy, và rồi nhận thấy tất cả mọi sự tạo dựng của chúng ta đều mỏng manh, yếu ớt... Nhưng có lẽ còn có một việc cần phải thử làm đó là đi tìm kinh nghiệm ngay ở nguồn mạch của nó, hay nói cách khác, đi tìm kinh nghiệm ở trên khúc quanh quyết định là nơi kinh nghiệm quay về hướng lợi ích để thực sự trở thành kinh nghiệm của con người. Sự bất lực của lí trí thuần lí, đúng như Kant đã chứng minh, kỳ thực có lẽ chỉ là sự bất lực của một trí tuệ lệ thuộc vào những nhu cầu thiết yếu nào đó của đời sống thể xác và thi thố khả năng của mình đối với một vật chất đã cần phải phân tán để thỏa mãn nhu cầu của chúng ta. Như thế, nhận thức của chúng ta về sự vật không còn có tính tương quan với cấu trúc căn bản của tinh thần. Đó chỉ là tương quan với những thói quen nông cạn đã tập được, tương quan với cái hình thức ngẫu nhiên mà tinh thần đã mặc lấy bởi các chức năng thể xác và các nhu cầu thấp kém của chúng ta. Vậy tính tương quan của nhận thức không có tính dứt khoát. Khi phá hủy những gì mà các nhu cầu ấy đã tạo ra, chúng ta sẽ làm cho trực giác tìm lại được tính cách thuần khiết sơ thủy của nó và chúng ta sẽ lại tiếp xúc được với cái thực tồn"
Nhưng làm thế nào để loại bỏ được nhu cầu???
No comments:
Post a Comment