vừa đọc xong "Bốn tình yêu"
người ta bảo với ái tình thì chẳng có tấm lòng son nào hết, kể ra thì cũng không sai. nhưng chỉ vì như thế mà chối bỏ những gì đang hiện hữu, chối bỏ ngay cả chính bản thân mình, thì lại rất sai. Nhưng đúng sai thì có ý nghĩa gì nhỉ, từ bao giờ đúng sai đã trở nên giống với tất cả mọi người? trên đời này có gì là tuyệt đối đâu, bởi vậy ái tình cũng làm sao có thể thoát khỏi điều đó. và cũng chẳng bao giờ có cái gì là trọn vẹn mọi đường. vấn đề chỉ là lựa chọn. bởi vì lựa chọn nên mối quan tâm, sự ưu tiên, con đường mà mỗi một người đi đều rất khác biệt. cho dù có thấy được, hiểu được nhau thì sao chứ? chẳng ai có thể quyết định thay ai, chịu trách nhiệm thay cho cuộc đời bất cứ một ai, kể cả có là cha mẹ, chứ đừng nói chỉ là "người dưng nước lã". những kết nối về tinh thần không phải đối với ai cũng là quan trọng đến thế, hoặc thậm chí có thể quan trọng, nhưng chính vì quan trọng, nên mới phải chối bỏ…
No comments:
Post a Comment