Friday, May 10, 2024
Thực tại của những giấc mơ ngày
Gần đây, cùng với sự trầm xuống của cảm xúc, tôi lại cứ hay mơ màng. Tự nhiên cảm thấy câu chuyện Trang Chu cũng chẳng phải là không có lý. Từ hôm có giấc mơ kia, bỗng cảm thấy những gì ban ngày không giải quyết được, cũng có thể giải quyết được qua giấc mộng. Và thậm chí, giấc mộng ban ngày, nghĩa là không cần ngủ, mà chỉ cần xây dựng một thế giới của riêng ta và những nhân vật của ta, ở đó, mọi thứ sẽ diễn ra đúng như tình cảm chân thật nhất của ta, ở đó, quan trọng là có thể cho đi bao nhiêu tâm tư, tình cảm, mà không có bất cứ nỗi sợ nào hết. Tất nhiên, nó hẳn vẫn sẽ thiếu đi một phần cốt yếu, cái phần mà ta sờ thấy được bằng xúc giác (về phần thị giác, thính giác, khứu giác, và vị giác có lẽ vẫn có thể tưởng tượng bằng hồi ức, nhưng xúc giác thì cũng có thể lắm chứ?), nhưng có lẽ chỉ có như thế, thì mới thể sống thực sự trọn vẹn với tình cảm, với bản chất của riêng ta, với tất cả những nỗi khát khao, mong nhớ, với những nhu cầu thiết thân mà không sợ bị bội phản, thậm chí là sự bội phản đến từ chính bản thân ta...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
tin
có lẽ người ta ứng xử kỳ lạ như thế là vì người ta không tin tôi, hoặc có thể vì người ta không tin chính bản thân mình. nhưng một điều đơn...
-
hôm nay là ngày hai mươi tư tháng Tám, và cô thì đang uống Margarita, uống Margarita và nhớ cậu ấy, hay vì nhớ cậu ấy nên cố tình uống Marg...
-
“trên con đường rộng, vắng, đầy bóng cây ban đêm, y trông như một bóng ma, một hồn ma lỡ bước ra khỏi thế giới của riêng mình, và thất lạc”...
-
thật kỳ lạ, chỉ bằng cách không chống lại tình cảm, người ta mới có thể dần thoát khỏi nó... có lẽ là cô sắp thoát rồi, hay ít ra là cô hy ...
No comments:
Post a Comment