Tuesday, May 13, 2025

tôi muốn viết

thật ra tôi biết là mình không đau khổ, nhưng tôi có buồn bã, và mệt mỏi. tôi cứ luôn trốn tránh việc mình không còn trẻ nữa, nhưng sức khoẻ lại luôn là thứ nhắc nhở tôi về điều gần như là duy nhất tôi thấy mình sợ. và tôi dẫu đã cực kỳ bận trí, vẫn cảm thấy mình quá cô đơn, và có lẽ, chắc là vì thế, tôi vẫn chưa thể quên hẳn…
Cái note này đã để dở từ rất lâu, và cũng từ lâu rồi, vì quá bận trí cho việc học hành, tôi chẳng viết gì mấy nữa. Nhưng tôi vẫn biết, biết rất rõ rằng, những gì nằm phía dưới kia vẫn chẳng biến mất, nó vẫn cứ ở đấy, chờ tôi rảnh rỗi, là nó sẽ lại tràn ra…
Đã một tháng rưỡi tôi không vào fb, lòng vẫn vấn vương cảm xúc với không chỉ một người, thậm chí còn phát hiện ra không chỉ là cảm xúc, mà thực ra từ lúc nào đã trở thành tình cảm, một tình cảm chẳng hề có bất cứ một định hướng nào, nó cứ thế trôi nổi, vô định, thường xuyên gây bối rối và thậm chí là khó chịu, rất khó chịu, ấy thế mà không dứt ra nổi, chắc thế nên gọi là tình cảm. Một lần, tôi mơ thấy người ta chết, một cái chết phi lý hết sức và tôi đã không thể chấp nhận nổi sự thật là người đó không còn tồn tại trên cõi đời này nữa, cõi đời mà tôi vẫn đang tiếp tục sống, thế rồi, đến khi tỉnh dậy, biết là mơ, thì nhẹ cả người…
Thế mà chẳng có gì, chẳng có gì, chẳng có gì hết đâu….
Và tôi vẫn biết là mình chưa thể quên hẳn người kia, vì thế tôi vẫn chưa dám quay lại fb…
Cứ như thể toàn bộ cơ thể tôi, từng milimet, nó nhớ, nhưng cơ thể tôi có phải là của tôi không nhỉ? Có một câu như kiểu thần chú trong yoga “cơ thể tôi không phải là tôi….”
Thế đấy, người ta vẫn hay bất lực như thế trong mọi chuyện, cứ tưởng là học hành là một sở trường, và còn tưởng là nó thực sự chỉ là một con đường để đi đến chỗ cần đến, đừng quan tâm rằng mình sẽ gặp gì trên con đường, cứ thế mà đi cho tới thôi, nhưng hoá ra cũng chẳng làm thế được, kể cả học mà cũng buồn được. Thế đấy, tình cảm chỉ khiến cho người ta buồn thôi, dẫu chỉ là tình cảm đối với một sự việc, nữa là con người…
Em có bao giờ gặp lại Anh?
….

No comments:

Post a Comment

tin

 có lẽ người ta ứng xử kỳ lạ như thế là vì người ta không tin tôi, hoặc có thể vì người ta không tin chính bản thân mình. nhưng một điều đơn...