thế mà lại có một bài hát nữa gắn với sự tồn tại của đoạn quá khứ ấy một cách vừa vô tình vừa đầy chủ ý, Avec le temps, cứ giống như nó là một cái nhãn đóng vào cái hộp chứa đựng khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi mà day dứt không tưởng ấy… cứ tưởng với chừng ấy Loner Deer và một vài Kaz Hawkins đã là quá nhiều, vậy mà đến Avec le temps mới dường như tạm đủ.
Sunday, February 23, 2025
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
tin
có lẽ người ta ứng xử kỳ lạ như thế là vì người ta không tin tôi, hoặc có thể vì người ta không tin chính bản thân mình. nhưng một điều đơn...
-
hôm nay là ngày hai mươi tư tháng Tám, và cô thì đang uống Margarita, uống Margarita và nhớ cậu ấy, hay vì nhớ cậu ấy nên cố tình uống Marg...
-
“trên con đường rộng, vắng, đầy bóng cây ban đêm, y trông như một bóng ma, một hồn ma lỡ bước ra khỏi thế giới của riêng mình, và thất lạc”...
-
thật kỳ lạ, chỉ bằng cách không chống lại tình cảm, người ta mới có thể dần thoát khỏi nó... có lẽ là cô sắp thoát rồi, hay ít ra là cô hy ...
No comments:
Post a Comment